NGƯỜI TA GẶP LÀ NGƯỜI TA CẦN GẶP

[ Thảo Linh, Hà Nội ] Cũng đã gần một năm kể từ lần đầu tôi đến lớp học của cô Pepper. Sẽ rất khó quên vì cô là người ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc sống, hành vi và lối suy nghĩ của tôi trong gần một năm qua. Tôi thay đổi quá nhiều sau khi gặp cô.

Ngày đầu đến với cô, cũng là cái duyên khó tránh. Dù lạc đường và dù có mất tận 30 phút mới biết phố N.Q  ở đâu, tôi vẫn đến bằng được. Thậm chí tối đó, tâm trạng của tôi tốt đến mức, không ăn tối nhưng vẫn rất hạnh phúc.

Không ít người đến với cô khi họ đang tan vỡ, đang lạc lối hay đang tìm lối thoát cho một mối quan hệ, còn tôi lúc đó, tôi đang có một tình yêu đẹp đến gần 5 năm rồi. Cô hay trêu: chẳng biết sao đa phần phụ nữ đến với cô là về bỏ người yêu với bỏ chồng nhiều lắm.

Thật ra không phải do cô đâu, mà là do tư duy phụ nữ ngày nay, kèm theo đặc biệt ở tỉnh miền bắc về khái niệm yêu, cho đi và nhận lại đó mà. Nên mặc dù sau đó bao sóng gió trong tình yêu của tôi xảy đến, tôi vẫn không một lần trách cô mà còn phải cảm ơn cô nhiều hơn.

                                                   Linh cùng các bạn tại lớp học của cô Pepper
Tôi là một cô gái đa cảm, thậm chí có thể nói là nhiều cảm xúc quá mức, thay đổi nó đến chóng mặt và chính tôi cũng không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. 

Hôm đó là buổi cuối cùng của lớp, cô Pepper nhìn học viên và hỏi từng người: “Vậy các bạn cho Pepper biết, các bạn tự ti nhất điều gì ở bản thân?” Đa phần các chị nói đến hình dáng cơ thể, một vài người nói về kiến thức, còn tôi… khi đó tôi đã nghĩ đến Thái độ. Bởi tôi ngày ấy, còn quá ngang ngạnh, ương bướng, cứng đầu để không chịu lắng nghe ai, ngay cả chính mình cũng tự hạ thấp mình để rồi tự mình làm rối mình và mất kiểm soát cảm xúc.



Tôi muốn học cách kiểm soát lại chính mình. Và kết thúc khóa học đó, tôi nhận ra bài học lớn nhất cho chính mình, đó là: không phải cách ngồi thiền ra sao, cách tưởng tượng thế nào, mà chính là thái độ của tôi có sẵn sàng mở lòng ra để quan sát chính mình, sẵn sàng học hỏi từ thế giới xung quanh mới quyết định số phận đời tôi.
 
Phụ nữ Việt Nam sinh ra và lớn lên trong nền văn hóa Phương Đông – nơi bỏ quên sức mạnh của phụ nữ. Vì vậy, dù bạn có đi học cô Pepper hay không, dù bạn có tin hay không tin lời khuyên này của tôi, thì hãy cứ xem như là duyên khi bạn đọc được đến dòng cuối cùng này: 
Dù có bất cứ điều gì đã – đang – sẽ xảy ra, hãy: Yêu lấy chính mình, Tôn trọng và Tin tưởng chính bản thân mình trước nhé.

Tôi đã theo học được 5 lớp của cô rồi. Sau từng khóa học, sau từng buổi talk, workshop của cô, tôi càng nhìn nhận bản thân rõ hơn ở lỗ hổng kiến thức và cũng ngạc nhiên lắm khi nhìn lại, tôi thay đổi quá nhiều sau khi gặp cô, tôi thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều.

Bài học tôi nhớ nhất trong số quá nhiều bài học cô dạy: "Muốn trồng được cây mới đẹp hơn, tươi hơn
thì chúng ta phải học cách vứt rác, nhổ cây xấu".

Bạn bè, đồng nghiệp của tôi là những chiếc gương soi lại con người tôi rõ nhất. Có thể với họ, hiện tại họ không cần tìm đến cô Pepper vì họ đủ hạnh phúc rồi. Đôi khi với họ, tôi thật ngốc khi bỏ quá nhiều tiền để đi học như vậy.

Nhưng đến hôm vừa rồi, lại quay lại lớp của cô, sau gần 1 năm sau bao khoá học, sau những buổi offline với hội chị em hạnh phúc, tôi lại ngồi ở lớp mới, vai trò khác trước một chút - kết nối Mẹ tôi đến với khoá học này. 

(Vũ Phương Thảo Linh, Hà Nội, Chuyên viên Marketing)



smile emotVai trò kết nối.
Đánh giá Nghệ thuật quyến rũ 9/10 dựa trên 216 đánh giá.